Showing posts with label Cha Thomas Dunleavy. Show all posts
Showing posts with label Cha Thomas Dunleavy. Show all posts

June 15, 2021

Thăm cha Tom

 Mình vừa ghé Ossining thăm cha Tom. Rất may mắn vì Maryknoll vẫn còn đóng cửa, chưa cho phép người ngoài vào gặp các cha già ở đây. Nhưng sau khi biết mình từ xa về, họ cho mình gặp cha

Mình chỉ được phép gặp cha bên ngoài, nên 2 cha con cùng nhau đi bộ lòng vòng, hàn huyên kể đủ chuyện xưa. Trí nhớ cha rất tốt, giọng nói cha rất rỏ ràng, tuy cha hơi mệt nhọc, mắt kém, và bị Leukemia. Mình không hỏi nhiều về bệnh tình vì cha nói "they recommend chemo but I refuse. I am 91 already" 

Cha ban phúc lành cho mình trước khi ra về. Cầu xin Chúa ban phúc lành, trả ơn thay cho chúng ta vì bao nhiêu chuyện Cha đã làm cho người tị nạn.









March 01, 2020

Happy Birthday Father Tom

Ngày 1 tháng 3 năm 2020, gia đình Chương và một nhóm bạn từ trại tị nạn biên giới ngày xưa tụ tập về New York  thăm cha Tom, mừng sinh nhật 90 tuổi của Ngài.

Cha Tom đả dâng hiến suốt đời phục vụ người tị nạn ở Thái Lan, bây giờ tuổi già sức yếu, Ngài đang về hưu tại Maryknoll New York và vẫn tiếp tục hiến dâng phần đời còn lại của Ngài phục vụ người tị nạn qua lời cầu nguyện.

Chúng con  cảm tạ ơn cha, xin Chúa trả ơn bội hậu cho những việc cha đả làm vì chúng con. Xin cha luôn cầu nguyện cho mọi người, những người tị nạn của cha.

************
Cảm ơn Chương và tất cả bạn bè đả thay mặt những người tị nạn về thăm cha, một nghĩa cử nhỏ mọn để đáp trả những ân tình bao la cha đả làm cho tất cả mọi người. 

Photos and video courtesy of Peter Trinh and friends


Happy birthday 🎂🎁🎉 to you .... happy birthday 🎈... to Father.... happy birthday Father Tom....
Thank you everyone for your thoughts and best wishes, prayers on the birthday of our Father Tom..
Special thanks to Donna Dung Vuong and family, Sonne Lam , Khoang Doi Kho Quen, Tuan CARE , Tran Quang ThaiTran Binh , Dung HaThach Van Minh, Thuan thach Sira ....




Trước thềm nhà dòng Maryknoll nhân ngày sinh Nhật của cha Tom...








January 12, 2019

Thăm Cha Tom ngày 6 , Jan, 2019

Xin chia xẻ bài viết của anh Peter Chương sau khi đi thăm cha Tom tại New York




Thăm Cha Tom ngày 6 , Jan, 2019:
< Sorry, Vì bận bịu với kế sinh nhai, nên hôm nay mới tóm tắt chuyến đi thăm Cha Tom cuối tuần
-Hôm Chúa nhật 6, Jan vừa qua, 19 người từng là bộ nhân đường bộ, cùng con cháu của họ ghé thăm Cha Tom tại Maryknoll Mission Society, Ossining, Upper state of New York.... Chương xin tóm tắt chuyến thăm này như sau:
- Cha nay 88 tuổi, "BỊ" bắt buộc về hưu sau khi nhà dòng Maryknoll phát hiện sức khỏe Cha không được khả quan để tiếp tục missions của mình tại Đông Nam Á, trước đó ý nguyện của Cha là sẽ được an nghĩ tại Thái Lan khi cha mãn phần về với Chuá..... Nay thì ý nguyện đó không thành, cha đành phải về hưu tại Newyork, USA ...bên cạnh các cha, thầy...khác trong độ tuổi của mình, những người đã dâng hiến cả cuộc đời của mình cho nhân loại ,vì từ bi hỉ sả .
- Sức khỏe: Cha bị hội chứng mù lão 100 phần trăm, có nghĩa là cha chỉ thấy mờ mờ mà thôi và có thể mù hoàn toàn nay mai, không được ra ngoài ánh sáng nhiều..., cha cũng ḅi Leukemia đang uống thuốc, high blood pressure và kidney problem suy thận vì hậu quả của những chứng bệnh trên. Tuy nhiên, trí nhớ của Cha thì rất tốt so với tuổi tác và bệnh trạng của mình...nhất là khi nhắc đến những câu chuyện , kỷ niệm trong missions của mình ở Đông Nam Á, nhất là VNLR ...
-Sinh hoạt hàng ngày của cha tại Maryknoll: ngoài cầu nguyện, dâng lễ ra ...Cha giúp săn sóc giúp đỡ các cha, thầy khác.....những người yếu, hay đi đứng khó khăn, an ủi về ra đi ttinh thần....cha kể lại rằng Christmas vừa qua, sỡ dĩ cha không tiếp đãi VNLR được, vì có 3 cha qua đời trong 1 lúc...nhìn cảnh các cha về già và tự chăm sóc lấy nhau....Chương rất là xúc động vô cùng.... Thực ra, có thể nói, đây là "Tu Viện dưỡng lão" thì đúng hơn.... nhìn các cha thấy tội ngiệp quá...họ sống như một cộng đồng đùm bọc lấy nhau dưới sự thương yêu của Chúa....và từng người một ra đi theo thời gian... qúy vị nào có cha mẹ , hay chính mình trong hoàn cảnh đó thì hiểu nhiều lắm..... NHƯNG VẬY mà không làm cho cha ngừng hoạt động ở đây, ...
-Có nhiều ACE hỏi Chương , mình phải làm gì giúp Cha, gởi quà cho cha, cha cần gì để gọi là đền đáp công ơn ???? vv và vv... , Chương đã hỏi thẳng thắn với cha, "Xin cha cho tụi con biết, cha có cần gì cho bản thân cha không??"- trước đó mình cứ nghĩ rằng chắc mua cho cha 1 ipad cho cha "lướt web" hay facetime..., hay 1 chiếc xe lăn bằng điện, hay những gì mà tiền có thể mua được.... Nhưng Cha , rất nhiều lần , chỉ đáp lại như sau " cầu nguyện và nhớ tới cha là được rồi".... Chương insist ngài, sau cùng cha nói với mọi người hôm đó " Các con hãy thương yêu và giúp đỡ lẫn nhau, hãy chia sẽ cho mọi người quanh mình và thiếu may mắn hơn mình, bất cứ ai ....
-Hiện nay, vì cha phải buộc quay về US, nhưng cha vẫn luôn theo dõi và ủng hộ hai missions mà có lẽ cha muốn giúp để hoàn thành, khi hỏi về làm cách nào tụi con có thể giúp những người khác, thì cha có đề cập hai missions đó, nếu ACE nào có lòng hảo tâm, hay muốn giúp người để giúp cha và giúp cho chính mình, xin quý vị hay liên lạc trực tiếp với cha qua địa chỉ:


Fr. TOM DUNLEAVY
Maryknoll P.O box 305
Maryknoll, NY 10545
USA

Hay telephone cho cha qua số: +1 <914> 941-7590 nhờ operator link với Fr Tom Dunleavy, nếu cha bận, xin ACE nhắc message cho cha.

Quý vị muốn thăm cha , xin vui lòng phone cho cha để cha sắp xếp thời gian cho quý vị và địa chỉ của cha :

Maryknoll Fathers and Brothers Mission Society
55 Ryder
Ossining, NY 10562 , USA







Thiết nghĩ rằng ở những ngày cuối của cuộc đời mình, không có gì an ủi bằng khi nghe tin, thấy được hình bóng của những người mình từng giúp đỡ nay khôn lớn, thành công cùng con cái, cháu chít , gia đình.... Xin quý vị hãy bỏ 1 chút thì giờ riêng tư của mình, gởi cho Cha hình ảnh cũ ngày xưa ở trại, hình ảnh ngày nay của quý vị, gia đình quý vị, hay kể cho cha những gì trong tâm tư, đời sống của quý vi....hay quý vị muốn Cha cầu nguyện cho quỵ vị với bất cứ 1 lý do gì...Xin quý vi , mỗi một người, gởi cho cha 1 lá thư, 1 lời chúc, 1 lời cầu nguyện..... chắc chắn sẽ tự hào và vui lắm ....và như vậy cho cha bận rộn với ngày tháng còn lại, với những niềm vui khi nghe tin về con cháu của mình..... Xin quý vị, ghi số phone của mình, cha sẽ gọi cho quý vị......Vì Cha rất mong muốn đối thoại với từng người một chúng ta....muộn nghe tiếng , và muốn biết về mỗi người...Because he loves each of us and cares for us...

Xin cầu chúc quý vị nhiều hạnh phúc với gia đình,và nhiều sức khỏe...
Thank you for reading....


PS: Birthday của Fr Tom là ngày 28 tháng hai <28 february="">....Xin chia sẽ với mọi người...Thank you

qua cho cả nhà rõ>:

January 08, 2019

Visit Father Tom in New York

Photos and wording courtesy of Peter Trinh

--------------------------
A round table reunion .... Fr Tom reflected many memories from his missions....those mainly affected us and touching us.... It was so pleasurable to have such conversation for a long time.... Thank God Fr Tom is still sound and in good shape.... at least for now and hope in many years to come....

We just arrived home safely....
This quick note is to thank the following folks who came to visit Our Fr Tom today: Khoang Doi Kho Quen (Tai Kien) , Hieu T Lam (from Massachusetts) , Sonne Lam , Anh Vuong , Donna Dung Vuong and the family (fromNYC) , Dung Ha ,Chien (Mt Laurel New Jersey ) Thach Van Minh and family (Connecticut) ...
it has been blessing day for us all to see Fr Tom again ... and to see him in good shape..
I got a privilege and honour to ask him some questions, and will share with you soon ....
Sorry 😐 for a short and sudden notice, we hope we will have another day when everyone can come altogether to celebrate Fr Tom ‘s retirements. Stayed tune!


At Maryknoll Society Center - Ossining, New York.

With Donna Dung Vuong, Khoang Doi Kho Quen, Tri Ân Hội Ngộ, Hieu T Lam, Minh Thach and Dung Ha at Maryknoll Society Center - Ossining, New York

At Maryknoll Society Center - Ossining, New York.

December 26, 2018

Peter Trinh‎ : Thăm Cha Tom Dunleavy

 Post from Facebook của Peter Trinh (Chương).




“Have a blessed and Merry Christmas “ to all of VNLR, đó là lời nhắn của Cha Tom hôm qua ....
Cha hỏi có bao nhiêu sẽ đến thăm Cha vào ngày Chúa Nhật mồng 6 tháng giêng 2019 (chỉ còn hai tuần nữa thôi).... Chương chỉ nói “ Dạ chắc cỡ 20 người thôi” ! Thế mà Cha xu xuê “ Ôi tuyệt vời và may mắn cho Cha quá” .... trong khi đó mình thì nghĩ ngược lại, hơn 30 năm Cha không ngại lần mò tìm đến các trại cấm của VNLR dọc theo biên giới từ Phnom Chat của Khmer đỏ , Nong Chan ,Nong Sa met của KPLNP của nhóm Son Sann , và MOLINAKA của hoàng thân Sihanouk, bất chấp những nguy hiểm, để từ đó Cha báo cho các đệ tam quốc gia và các tổ chức nhân đạo vào giúp đỡ cho hàng chục ngàn người VNLR về bến bờ Tự do... nhất là những người không may mắn hay thậm chí không có cơ hội định cư ... trong đó phải nhắn tới nhóm gọi là “ chú cùi” từ Trại tù binh Âranyaprathet ( gọi tắt là Aran Camp) đến các trại Đongrek site two ... chính cha Tom là người connection cho các cha và các hội đoàn khác tại Hoa kỳ hay Canada và giúp đỡ về tài chánh để sponsorship hoàn thành, ngoài ra Cha Tom là Cha đầu tiên vào các trại biên giới và sau đó dẫn các cha khác như Cha Pierre Ceyrac , John Bingham, Jean Houlmann ,... tiếp tục các công tác cứu trợ khác...cha Tom cũng còn biết đến trong cộng đồng Khamer Krom, Chàm , Hoa ... dân tộc thiểu số vùng núi như Ra đê , Ê đê, H’mong....Lào và CambodiA .... nhưng có lẽ ngài cũng có một cái gì thiên vị cho VNLR bỡi lẽ chúng ta là những người khốn khổ nhất ...

Hôm nay , nắng ngã xế chiều , cái bóng người Cha già đó vẫn còn hiện hữu giữa chúng ta.... và ngài lúc nào cùng nâng niu tình cảm của mình cho dù biết rằng con cái ( và cháu chít) của ngài , ai ai cũng yên bề gia thất.... những ngày cuối cùng của ngài trong khuôn viên của Tu viện Maryknoll Tại New York tưởng chừng như có thể làm cho cha dừng lại để gọi là “hưu trí” “về hưu” “ dưỡng già” như chúng ta nghĩ.... hoàn toàn khác ngược lại cái nghịch lý đó... Khi hỏi “thưa cha , cha có cần gì không?? “ ... câu trả lời của Cha , xin tạm gác tại đây.... những ace nào về thăm cha được sẽ chia sẽ sau....

Cuối cùng , cha chỉ nhắn lại như sau “ con nói với mọi người “ lunch will be on me and I will take you all for the tour”....

Mình chỉ xin cha một điều, nếu được xin cha blessing for each of us ....

He said “yes I will”....

Hope to see you there ! Sunday 6 th of January, 2019 beginning from 10:00am all day, shine, rain or snow ....

December 15, 2018

TIN MỪNG....TIN MỪNG cho Gia đình Trại Tỵ nạn đường bộ VNLR

Post từ Facebook của anh Peter Chương:

Thân gởi ACE trại VNLR Hôm nay Chương có nói chuyện qua phone với Cha Tom, Cha đã trở về Hoa Kỳ được vài tháng rồi. Cha nay đã 88 tuổi rồi, và "Bị" bất buộc phải vè hưu....
Hiện nay Cha tịnh dưỡng tại nhà dòng chính của MARYKNOLL, tại Ossining , Upper state of New York.
Hỏi về sức khỏe của Cha, thì ngài kể với giọng cũng nghe còn sỏi lắm, nhưng yếu hơn trước rất nhiều....Cha cho biết, Cha bị mờ mắt , cha bị Leukemia , cao huyết áp và suy thận....tóm lại ở tuổi 88 của Cha...nếu không bịnh thì đó là chuyện lạ....Chương có xin phép Cha một cuối tuần nào đó thật gần để có thể ghé nhà dòng thăm Cha....Cha cho biết trước Giáng sinh thì nhà dòng rất bề bộn, và cha cũng ngại cho mình đi lại những ngày này thật là khó khăn....
Vì muốn đi thăm Cha càng sớm càng tốt...cho nên Ngài đã cho mình ghé thăm ngài vào Chúa nhật mồng 6 tháng Giêng sắp tới này....
Dù biết ngày 6 January 2019 thật là cận kề....Nhưng với tình hình sức khỏe của Cha hiện nay...Thiết nghĩ, ai có thể đi thăm Cha được thì nên đi...vả lại, weekend đó, lũ trẻ cũng chưa đi học lại.....
Nếu ACE nào muốn thăm Cha, xin cho Chương biết để tiện sắp xếp với nhà dòng và báo cho Cha biết.
Nhà dòng cách New york city khoảng 40 km phía bắc , tọa lạc trên một đồi rất đẹp... có nơi cho chúng ta tụ họp gặp mặt lại Cha.
Vì chuyến thăm nay quá đột ngột và last minute, xin ACE tự túc. Mọi chi tiết trong ngày hôm đó , Chương sẽ báo nay mai.
Từ Montreal chạy xe xuống nhà dòng mất khoảng 5-6 tiếng.
Từ Toronto,8 tiếng. Boston 3 tiếng rưỡi, Washington DC 4 tiếng rưỡi....
Từ các nơi khác, bằng haǹg không , thì phi trường New york là tốt nhất, sau đó lấy xe lửa train , mất khoảng 35 phút...

Cha Tom tại sãnh đường Hàn quốc trong khuôn viên của nhà dòng Maryknoll, New York.....

Xin báo cho ACE xa gần như vậy...
ACE nào có thắc mắc gì, xin liên lạc với Chương nghe phone 514-893-5268 , hay email chuongVNLR@gmail.com
Hy vọng sẽ gặp lại và cùng nhau thăm viếng lúc Cha còn sống....
Xin lưu ý, dân Gia Nã Đại cần phải có Passport mới qua "tà núp" của Mỹ nghe... :
Tưởng cũng nên nhắc lại rầng Cha TOM là Cha duy nhất còn sống trong các Cha đã từng đến trại biên giới Thái-Cambodia để giúp đồng bào mình.....Tất cả đã về với Chúa rồi...chỉ còn Cha Tom thôi.....cho nên xin ACE bỏ chút thì giờ ghé thăm cha lúc này.... THANK YOU

Cha Tom 2015 tại ngôi nhà nguyện trong nhà dòng Maryknoll, Newyork...nơi mà Ngài đã thụ phong linh mục 1 tuẩn sau khi ngày Nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản bắc việt 30 tháng tư 1975... theo cha , Âu đây cũng là cái duyên của Cha , mà những năm sau đó Cha đã được bề trên trao cho sứ mệnh cứu những bộ nhân tỵ nạn Việt nam dọc theo hành lang tự do Đông dương...

July 20, 2016

Sent to serve the poor


Fr. Thomas Dunleavy, M.M. 

Sent to serve the poor

It had been 30 years since I had seen most of the 400 people gathered for a special reunion in Montreal, Canada, last June.  I had served them when they were refugees struggling for survival in camps in Southeast Asia. Now they are living happy, productive lives, many of them business professionals and educators.  As I greeted them, I was overcome with joy.

My mind flashed back to 1980 when I landed in Bangkok, ready to meet them.  The Vietnam War had ended and the Khmer Rouge had fled Cambodia, but the war and the atrocities of the Khmer Rouge had left thousands of Vietnamese, Cambodians and Laotians homeless and desperate to escape their countries.  Many who tried to flee by boat drowned at sea. Countless others, who didn't have the money to buy a seat on a boat, took the treacherous journey on foot, walking through mine fields, across Vietnamese army lines, through Khmer Rouge territory and around Thai security forces.  Those who survived became known as the "Vietnamese Land Refugees."

Recognizing their dire needs, Father James Noonan, then Superior General of the Maryknoll Fathers and Brothers, asked me to go and help them.

Initially I worked with Catholic Relief Services in the refugee camps, which were all inside Cambodia except for Khao-l-Dang, which was in Thailand.  The camps, housing 50,000 to 60,000 refugees, were under constant threat of being overrun by the Vietnamese army, the black-clad soldiers of the Khmer Rouge or bandits.  The Thai military provided some security in a very dangerous situation.

Eventually I became part of a team that included the United Nations High Commissioner for Refugees (UNHCR), the International Red Cross, and an assortment of volunteers and non-governmental organizations (NGOS).  Each day we rode to the camps in a convoy of trucks led by the Thai military.  Our mission was to bring to the refugees food, water, medical supplies and bamboo for their housing. My official role was to provide pastoral care to the refugees and NGO personnel.  Performing baptisms and marriages, hearing confessions and blessing the dead were part of my daily life in the camps.  Much of my time was given to bolstering spirits.

Refugees despaired of ever being able to return to a normal life.  They thought they would die in the camps.  Many of the youth contemplated suicide.  I tried to cheer them up
with whatever candy and ice cream I could afford. Listening to their fears and problems, I became part of the fabric of life in the camps.  At any given time I could be arrested by the Thai authorities for speaking out on human rights or sneaking mail from home to the refugees.  At the reunion I found out how much they feared for my safety when one man told me, "Every time I saw the Thai police approach you, my legs gave out."

Our team helped the refugees fill out their papers when they applied for resettlement in other countries through UNHCR and/or foreign embassies.  Most of the older refugees could not read English, which was the language of the camps, the United Nations and embassies.

When a list was posted with the names of families to be resettled, we tried to give comfort and hope to those who remained.  Sometimes that meant stretching the truth.  I remember telling those not on the list that a new list would be coming soon. In fact, it took up to seven years for some to be resettled.

Each evening when our team members returned from the camps to our headquarters in Aranyaprathet, Thailand, near the Cambodian border, I offered Mass for them.  On weekends I offered Mass in at least five camps. I trained the Catholic refugees to put their faith into action by assisting their fellow refugees in filling out resettlement applications, reading notices and helping the elderly get their share of the food.  They were to help all, regardless of their faith.  Once, after delivering food to a Muslim refugee, the Catholic refugees were upset because the woman had gotten down on her knees to thank Allah.  I reminded them we all worship the same God.

Attendance at Mass in the camps ranged from 100 participants to as many as 3,000.  Many non-Catholics attended.  I felt privileged to proclaim the kingdom of God to refugees as well as Thai authorities, guards and soldiers, even if they listened for different reasons.

Last summer, the Vietnamese Land Refugees celebrated their freedom by holding a reunion in Montreal, where many of them had been resettled.  During the banquet following a special Mass, they tearfully gave witness to their experiences in the camps.


They were lavish in their expressions of gratitude to me for anything I had done to help them.  The most beautiful and moving testimony for me was when they said they had continued throughout the years to think of me as their parish priest.  When they presented me with a plaque in gratitude for my dedication to them, I could feel the love that has for three decades sustained our bond of friendship.


I continue to work with refugees in Thailand.  Some are Vietnamese Hill Tribe people; others Tamal people from Sri Lanka as well as Christians from Sri Lanka and Pakistan, Muslims from the Middle East and victims of violence from West Africa.

And the former Vietnamese Land Refugees now help me.  They have given me more than $20,000 for my current work and the assurance that they will continue to support my ministry to today's refugees.




September 18, 2013

Father, you never leave


When we all departed
Settling down around the world
He is still there
Smiling broadly to the refugees
As if we never leave

When we are all asleep
Dreaming about the next thing to buy
He is still there
Lending his fragile shoulder to any shaking man
As if he never ages

When we are all move on with life
Leaving the land we once lived covered with wild
He is still there
Listening to the hardship, the suffering, the pain
As if he never knows it beforehand

Photos of  some of the activities father Tom is doing in Thailand- courtesy of Father Tom


















February 28, 2013

..và Cha Tom Dunleavy của ngày hôm nay...Fr. Thomas J. Dunleavy MM today.

*

 Today is your 83rd birthday
 HAPPY BIRTHDAY!
  FATHER THOMAS JOSEPH DUNLEAVY
*

Excerpt from Father Tom ' s emails to the blog, here we will learn our Fr. Tom daily activities, busy agenda in his own words and knowing that he is still tremendous and continuous extending his helping hands to many other in needs and in crisis, desperate situations, please read on ( note: blog has redacted some names, titles in order to address to other audiences):



January 22nd 2013, Father Tom wrote:

"While I am here the refugees are helped but should I retire that may not be the case. A Thai Buddhist social worker, a wonderful worker and person, a Malaysian lady from a Muslim family but she is a Catholic speaks Bahasia for Indonesia & Malayans. Also I have a Philippine lay-missioner working with me.

Only this morning we had a meeting where we had to discuss the Vietnamese Hill Tribes, Why, the UN totally cut them off. No more help. They suggest they return to Vietnam. Some of the protestants receive help from a groupin Australia and the US but that is little and has strings attached.

Dear Friends! I do have difficulty with my eye-sight and a few other health problems. However Asians especially Thai people are very kind to older people. I have Sunday Mass in English at the Assumption Cathedral on Sundays. 70% of the people are Asians 30% foreigners.

My Friends ! remember us in your prayers."


* *
*



February 20th 2013, Father Tom wrote:

"My dear Vietnamese Community in Canada, USA and around the world:

God has blessed me with reasonable good health for 83 years which I am very grateful for His blessing.

However I do have PATTERN DYSTROPHIES in the eyes which according to the doctors

I will gradually loose my sight. God Willing I will spend two more years in activate ministry. God has blessed me with all I need for my work in serving the poor. Maryknoll provid funds for ministry and my family provide personal items including travel. My brother paid my way home to the British Isles the last three years to visit the family.

A quebec lay-missioner, a Thai social worker and a Malaysian interpreter (Indonesian & Malaysian) work with me in all our projects which are prison ministry (4 prisons), Immigration Detention Center, Urban-Refugee Center (Food for asylum seekers, refugees, migrants without work, people without a country (Tamal from Sri Lanka & Ryhingas from Myanmar). These people include the Hill Tribes people from South Vietnam. They need protection, rent, food, water, travel expense to and from Embassies and the UN.

To balance our ministries we work with Hill Tribes children in Chung Tong, North Thailand. Also I have two personal projects. Education and formation for a group of brothers (The little Brothers of Saint Francis Xavier in Myanmar and a community of sisters (The Sisters of the Immaculate Conception) Thailand. Both communities are all Hill Tribes people.

Early May I will return to the USA (May 10th to July 18th 2013) for a week long meeting at Maryknoll and home-leave. I hope to return to mission renewed.

May I ask for your prayers for good health and energy to help others."







*  *
*


February 21st 2013, Father Tom wrote:

Thank you for your nice note it is appreciated. My journey of faith and mission is long and sometimes rocky. 1989 I entered Cambodia with the refugees and had a very successful ministry with the ethnic Vietnamese along the rivers. 

After I was assigned to North Vietnam in 1992 the Maryknoll Fathers continued this ministry and it is still in operation. I have many wonderful memories of problems,people of good will, and happenings in North Vietnam. Later I was assigned to North Korea to monitor food distribution for the U N. After five months the North Korean government sent us home.

My dear friends , I am not completely free when I return to the USA. Our Maryknoll meeting is scheduled from May 20th to the 28th 2013. Second I have some health problems to take care of (Maryknoll insist) Then I do not have the energy to move around as I once could. Maryknoll funds my projects but they expect me to cover and preach in churches to raise funds for Maryknoll work. Last but not least I must spend at least one week or more with my family. After all they kept me in clothes, shoes and personal items for the past 40 years.

My dear friends in Canada, I don't know if I can go to Canada or have the energy to do so.
 

This is the best I can do. I have to think about my present day refugees?

Father Tom Dunleavy MM


 

Note:
In fact, we had known that during 1982 to 1989, when we were almost forgotten and ignored by the international community... there was some VNLRs had crossed the Thailand-Cambodia and entered inside Thai territory, those fellows was seeking alternative route with thought that they might get better attention, treatment or would have more opportunity to be resettled in the 3rd countries . A story that made head line, for instance, was "the journey of Mr. Ly Tong" a former pilot of SRVN air force. He was successfully crossed the borders through Thailand and further to Malaysia, ended up asylum at the US embassy in Singapore and later granted to resettle in the US ....He was originally from Nong Sa Met platform.

Many others, were unfortunately captured and detained at IDC (Immigration Detention Center) by MOI (Ministry of interior)...that where one of Fr. Tom's mission along with other NGO's included our friends JRS (Jesuit Refugee Services) deployed their helping hands in many ways... click this link for more Maryknoll and IDC in Bangkok Thailand

1989, shortly after the displaced Cambodians conventionally repatriated back to Cambodia under UN monitor and organization....Fr. Tom and Maryknoll expanded their missions inside Cambodia and to Vietnam as well. August of 1995 , the new model of mission was named
THE MARYKNOLL MEKONG MISSION.

As for many of us, while we are struggling with new challenges for daily living in new place we called stable home...Fr. Tom and his Maryknoll is continuously and restlessly extending his helping hands to others who is in need and in crisis , desperate situation...as same as for us many years ago.

We, once upon a time, said to ourselves not only a few times but many that, we would not forget , never, those plenty of hardship and suffering days during our en-route to the freedom, during the time we spent in the camps, every time we knew that we survived after the deadly shelling attacks from VC troops, the day we had been released from the cells when we first captured and lived through the ordeal , or got successful treatment for the illness (malaria, diarrhea, typhoid, scarlet fever, malnutrition....) that we thought we could die, we prayed every time....we hold our breath when thing struck on us without our control...we even told our children our story...with hope to keep our journey to the freedom unforgettable...and be memorized forever...and those stories are the engine, the strong catalysts, our être-raison to be here in the Freedom world....it is our unique identity : A Refugee....A Vietnamese Land Refugee...

Some of us even promised that that would shaved their head as a gesture of appreciation when they will be in safe heaven of freedom world, some even renewed their faith and vow to self "I will never forget these days"... and so on...these stories from each of us, very unique, in individual...but they are actually very common, and that makes up of our history!  Whenever our story has been told , shared to our children, our loved ones, our new friends in new home, our colleagues at work place....they are all amazed and touched ...and so we are proud of ourselves!

Yet as we are trying hard for our daily living, for our children...and it is not easy...but at least we now have what we wanted and wished to have it...Freedom.

There are many people out there, or in Vietnam still faces with same problems, same issues.. desperation, crises...as for us before....

We can now say we are lucky and surviving...

As per Fr. Tom messages and it is our opportunity,our moral duty and our promise, a gesture toward our next generation not only to remind them but to show them how people helps people...we can lend our helping hands to others as he and others did for us in the past....Please help him to help us and others...Many people will thank you for your pledge to help!

Today it is not our turn to say "Thank you to Fr. Tom or any of our benefactors...but today is the day of our children's turn , let them say to our benefactors that " Thank you Father , thank you for helping my parents..." Is that simple?

Dear Fr. Tom, yet it takes us almost 3 decades to convey our deepest and overdue gratitude to you and to those who has ever extended their helping hands, open their doors and welcome us into their home... because you know, we are so busy and struggle with our daily living, with our new issues, but yet today we are coming and present to you our children, our future ...as a gift for your birthday!!!  Happy Birthday Father Tom! and we look forward to see you soon in Newyork, USA!

May Our God always bless us all!




January 26, 2013

Cha Tom J. Dunleavy ngày hôm qua - Fr. Thomas J. Dunleavy yesterday

Nếu tính theo thời gian, thì phải kể rằng Cha Thomas J. Dunleavy gọi ngắn lại theo như Đồng bào ở trại thường gọi là Cha Tom...là người Ngọai quốc đầu tiên được phép vào các trại hay là Platforms của người Việt tị nạn đường bộ dọc theo biên-giới Thái-Lan và Cam bốt ....Ngài đã đặt chân đến trại Nong Chan vào khỏang giữa năm 1982 sau khi trại NW82 được lên đường định cư...cũng trong khỏang thời gian đó Ngài cũng thăm trại Nong Sa Met và Phnom Chat... Rồi trong những những ngày đầu tiên hỗn lọan và hoang mang lúc chạy vào đất Thái ở Ang si La <Trại Nong Chan>, Red Hill <Trại Phnom Chat> sau khi các Trại lánh nạn của người Cam-pu-chia bị tấn công vào mùa khô 1983...Ngài cũng cố gắng xin cho bằng được pass của Thai Authority để thăm người tị nạn....Missions của Ngài tưởng chừng rất đơn giản...nhưng cả một sự sắp sếp quy mô về sau này...Thọat đầu Ngài đến thăm và trấn an về mặt tinh thần, tìm hiểu và xoa dịu những vết thương lòng của người tị nạn lúc đó chúng ta đều trong tìng trạng "trên dao dưới thớt" và "tiến thóai lưỡng nan" ....nào là tù trưởng của các Platforms và "para", ở Phnom Chat thì dưới trướng của "Miên Cộng" <Khmer đỏ-Khmer rouge>, ở Nong Chan thì có tay trưởng trại tên Thi và đám bộ hạ củ chúng, ngày thì không thấy, đêm xuống thì hành hạ , hà hiếp, cướp của, đánh đập...Những câu chuyện có thật và thương tâm này đã được nhắc trong các bài hồi ký của tị nạn xin xem Hồi ký vượt biên đường bộ của nhiều người chứng nhân sống..
Fr. Thomas J. Dunleavy MM visited the Vietnamese Land Refugees at Nong Sa Met Platform.(photo courtesy of Pham Dinh Dai)- From left Bửu, Tuấn, Na , Dương , Thầy Đài, Cha John, Minh, My , chị Vy sau cha Tom và anh Hưng của Blog chúng ta. This picture told us that the 3 camps from PhnomChat , Nong chan and Nong sa met were then united together as the same platform.  Note that Nong Sa met platform located just beside the formerly NW82 camp and adjacent to the  Nong Samet hospital run by the ARC.

Cha Tom là Cha đầu tiên nhận giấu và gởi thư cho người tị nạn thậm chí ngài phải đi bưu điện mua tem dáng tem và gởi đi , và chúng ta cũng nhờ địa chỉ của Ngài để nhận thư từ của thân nhân từ nước ngòai....Ngài còn nhận đổi Money order, tiền mặt....cho chúng ta...Ngòai ra ngài còn là nhịp cầu tri âm cho những trước hợp thất lạc thân nhân....Ngài không ngần ngại liên lạc với các hội đoàn thiện nguyện và những tổ chức cứu trợ để yêu cầu được chăm sóc và chú ý trên danh nghĩa của những nạn nhân VNLR ....Chưa kể đến những hoạt động mục vụ của ngài: ngài đã giúp nhóm giáo dân ở các trại, tổ chức cũng như khuyến khích về tinh thần, để chúng ta có nơi cầu nguyện... ngài cũng rất nhiều lần dâng thánh lễ trong trại....và cũng là ngài , người tiên phong gặp gỡ các Cha của các dòng khác <như Cha Pierre dòng tên, Bro. Bob dòng tên ở Nong samet, Bro. Jean-Marie SJ và các hàng giáo phẩm bề trên..>, mục đích của Cha trước là rao tin khắp nơi...rằng NW82 không phải là trại cuối cùng của VNLR, rằng còn hàng trăm VNLR đang bị cô lập và chính phủ Thái đang cố tình đưa chúng ta vào 1 thế kẹt...Chính phủ Thái không muốn VNLR được giải quyết định cư nhanh chóng vì sợ như vậy sẽ tạo ra những đợt "sóng tị nạn" khác bằng đường bộ về biên giới....họ đâu biết rằng "cột điện mà đi được thì cũng bỏ nước ra đi" thôi...<chi tiết này là thực..xin xem chi tiết của U.S GAO International Affairs"Problems in Processing Vietnamese Refugees from Dongrek camp in Cambodia"
http://www.gao.gov/products/NSIAD-85-132 >  Rồi sau này các Cha thuộc Dòng Tên phục vụ cho JRS <Jesuit Refugee Services> tiếp tục công việc và hoạt động của Ngài..
Fr. Tom J. Dunleavy MM and Fr. Pierre Ceyrac S.J at VNLR Emmanuel Church Site 2 North

Cha Tom không dừng tại đó, ngài có những chương trình và nghị sự khác , có chiều sâu và phức tạp hơn...
Cũng cần nói thêm, Cha Tom thuộc một dòng tu Maryknoll , dòng bề trên nằm tại New York Hoa Kỳ.
Tiếng nói, ảnh hưởng và những yêu cầu của Ngài nói riêng và Maryknoll nói chung rất được hậu thuẩn tại Hoa Kỳ không những trong Cộng đồng Công giáo Hoa Kỳ như là USCCB, hay Hội Đồng Giám Mục và Tổng Giám Mục Hoa Kỳ...Chúng ta còn nhớ trong 1 blog mà anh Hưng nhắc đến sự kiện lạ..<xin xem lại blog này http://ttnbg.blogspot.com/2012/04/mua-ong-nam-1984.html > ...Cha Tom là một trong những Cha giúp tạo ra "sự kiện" này .
Fr. Tom and Fr. Pierre, and ICRC delegate visited the VNLR administration at Site 2 South

Những hoạt động của Cha Tom đôi khi cũng làm cho một số người băng khoăn không ít...Cha là ai? Sao Cha ăn bận "sang" hơn các Cha khác??...Sao Cha hỏi nhiều quá? Cha Tom chỉ dừng lại nhà thờ rất ngắn ngủi Cha dành nhiều thì giờ và đi xuống tận các nhà của dân tị nạn ăn trưa và làm việc bất cứ ở đâu cha cảm thấy thỏai mái...Thậm chí có người cho rằng Cha làm việc cho Tòa Đại sứ Mỹ...cho CIA....<??> ..Vì Cha quan tâm trong những vấn đề phức tạp <như là Trẻ em mồ côi, trẻ em dưới vị thành niên, không có ai đi cùng...hay là Đồng bào Chàm, rồi Amerasian -Con lai- thậm chí cha còn quan tâm đến các Tu sĩ của các Tôn giáo khác...
Fr. Tom visited a single mother of 6 children, they are known as Cham people a minority people in VN
While working at his makeshift office n Site 2 South, a child approached and offered Fr. Tom a wild flower.
Fr. Tom and Bob (a teacher) with refugees in Site 2 south

Có môt vấn đề nan giải và Cha Tom không thể giúp khi được yêu cầu giúp đỡ...Nhưng cha đã tìm kiếm giải pháp khác để hoàn thành sứ mạng của mình...xin được kể lại như sau:
-Gần cuối năm 1984, sau khi chính phủ Thái đồng ý cho các nước đệ tam quốc gia vào trại Dongrek để bắt đầu phỏng vấn định cư cho VNLR....hầu hết mọi người ai ai cũng có cơ hội được interview ...ngoại trừ một số rất nhỏ khoảng 60-70 người thì dù có tên đi phỏng vấn...nhưng cơ hội thì hầu như là zéro...Đó là nhóm anh em Bộ ̣Đội đào tẩu từ bộ đội CSVN sang Thailand hay vào những căn cứ kháng chiến của người Khmer...Họ còn được gọi là "nhóm Aran" vì Chính phủ Thái đã tập trung họ ở 1 nơi thuộc tỉnh Aranyaprathet bên trong lãnh thổ Thailand...sau này họ còn tự cho mình là những anh em "chú cùi" bởi lẽ không có 1 nuóc đệ tam nào chịu nhận họ cả??? Ở lâu quá thành cùi là vậy...
Fr. Tom was among the Chinese ethnic refugees in site 2 south
Thực ra chánh sách định cư của chính phủ Hoa Kỳ vào lúc đó không chưa công nhận diên Deserters của số thanh niên này...mãi đến sau này có những tiếng nói bên trong quốc hội Hoa Kỳ, những yêu cầu của những hội đoàn người Việt tị nạn hải ngọai và các hội cựu quân nhân...ở Hoa kỳ lên tiếng ủng hộ và yêu cầu Chính phủ nới rộng chính sách định cư cho nhóm thanh niên này....vì nói cho cùng và dựa theo đúng định nghĩa về người tị nạn thì nhóm thanh niên này chính là những người tị nạn thật sự chứ??? Ai cũng biết rằng CSVN bắt buộc họ cầm súng , cái gọi là "nghĩa vụ quân sự" có mấy ai mà đồng ý?? nhất là những con em của những người từng chiến đấu chống cộng trước tháng tư 1975, có ai muốn con cái mình cầm súng để chống lại lý tưởng của mình, và họ lại càng không muốn chống lại Cha Anh mình....??? Thậm chí có những anh em này bị cưỡng bách nhập ngũ trong khi Cha anh mình còn nằm trong lao tù của trại Cải Tạo....chưa biết sống hay chết nay mai...
Fr. Tom discussed with his invited visitor how to help the Vietnamese Deserters at Site 2 South
Fr. Tom with a young family- Cham people- in Site 2 South (Fr. Tom brought some good news to them)-Ismael and his family
Fr. Tom visited a family and brought them some good news ...
Fr. Tom with Hoang Dinh Nghiep-a very special case


Cha Tom là người đầu tiên kêu gọi giúp đỡ cho nhóm này...nhưng chắc ai cũng phải rõ...một khi Quốc hội Mỹ chưa thông qua điều gì.....ách rằng khó có ai mà làm điều ngược lại...Cha Tom cũng vậy thôi...
Nhưng Cha Tom đã kiếm ra một giải pháp khác, Ngài đã liên lạc và làm việc với các cha, các soeurs, các hội đoàn , nhà thờ...ở Canada....để kiếm sponsor cho nhóm chú cùi này... Tại sao Canada? Bởi Canada là một trong những nước nhận nhiều người tị nạn và chánh sách di dân của Canada tương đối dễ dàng vào lúc đó...nhất là đối với tị nạn người Việt <Canada cũng đã từng là Đồng minh của Việt Nam Cộng Hòa>...Cộng đồng công giáo tại Canada có ảnh hưởng rất lớn ...Dòng Maryknoll quyết ̣định làm một điều khác biệt....Dòng đã ủng hộ ý tửơng giúp đỡ của Cha Tom , ngân sách dòng được chấp nhận đế tạo điều kiện cho các sponsors ở Canada có điều kiện thuận lợi trong lúc sponsor...Sau cùng có ít nhất 40-50 anh em Chú cùi được Canada nhận định cư...<những anh em định cư tại Canada là hầu như bị INS của Hoa Kỳ đánh rớt trong các cuộc phỏng vấn, cũng cần nói ở đây về INS hễ ai mà bị INS rejected, thì dù có appeal đi đâu cũng vâỵ, khó lòng mà thay đổi được cục diện, có nhiều Dân biểu, và nghị viên từng than phiền về lề lối làm việc cứng nhắc của các quan di trú này, nhưng họ cũng có 1001 lý do để biện minh cho mình,
Số anh em chú cùi còn lại, hay những ai chưa được phỏng vấn lần nào....lại may mắn hơn...vì sau đó chánh sách định cư của Hoa kỳ đã  thay đổi, nới rộng và INS chấp nhận 1 số Chú cùi định cư tại Hoa Kỳ....còn lại có 1 số anh em đi Âu châu theo diện đoàn tụ....

Fr. Tom and his little friends at Site 2 south....at the end of aworking day...with Tai, Hoa Chay and Chuong..

Cha Tom với trại tịn nạn đường bộ mới ngày hôm qua ....vậy mà cũng đã 30 năm rồi....
Cha quả là một trong những vị Ân nhân của Trại Tị Nạn Đường bộ...

Hôm nay có rất nhiều con cái của Cha, những người thậm chí cha chưa bao giờ biết qua dù đối thoại hay gặp gỡ nhưng Cha đã giúp đỡ hết mình ...̣đang sống khắp nơi ở Bắc Mỹ này , thàng công trong cuộc sống, có những mái ấm..con cái học hành thành đạt....A stable life...for all..

Thank you Father.... May God Bless you....
You are remembered specially in our prayers....

<Kỳ tới...nói về Cha Tom hôm nay...Bài viết và hình minh họa: Chương OPD>

January 04, 2013

Các Cha Giữa Những Người Tị Nạn

Hình ảnh các cha và người tị nạn đường bộ Việt Nam tại biên giới

(Photo courtesy of Trinh Huy Chuong)


Cha John K. Bingham và Cha Pierre Ceyrac đồng tế tại nhà thờ Emmanuel
Thầy Khởi giúp lễ
Site 2 - 1986

Cha Jean Houlman uống nước giải khác với nhóm Scout tại Site 2 -1986

Cha Jean dự tiệc sinh nhật của Hòa Cháy (Luong Chuong Thong ) tại  Site 2 South
- 28 Aug 1986

Cha John K. Bingham, Cha Pierre Ceyrac va cha Jean Houlman đồng tế tại nhà thờ Emmanuel
Site 2 - Christmas  1986

Cha Pierre, Cha Jean va đại diện giáo xứ  Emmanuel

Cha Tom đang thăm gia đình chị Kho, một người Chàm với 6 đức con nhỏ 

Cha Tom giửa những gia đình người Hoa - Site 2 South 1986

Cha Tom va Cha Pierre và ban đại diện trại site 2


November 08, 2012

Hình ảnh Site 2 (3) -1985/1986

(Photo courtesy of Trinh Huy Chuong, chuongVNLR@gmail.com)


Cha Tom, Tài, Hòa Cháy , Chương tại cổng chào Site 2 South

Dominque (COR Christian Outreach) và Chuơng tại Site 2

Anh Vũ, Chuơng, Soeur (không nhớ tên) Tâm, ???
Tại site 2 (?)

Mến, Thầy Jean-Marie Birsen, Chương, và thầy Enrique Figaredo tại Site 2 North-1986


Chương, Soeur (không nhớ tên), Lâm,??, Tâm.
Tại nhà thờ Site 2 South

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Best WordPress Themes