**
Có những hình ảnh không thể nào quên trong trí óc, nhưng hôm nay mới thấy lại được. Đây là tấm hình chụp buổi sáng ngày 8 tháng 1 năm 1985 do anh Đỗ Chí Siêu vừa gởi, như đã được anh Lâm Quãn Nhân viết lại
"(Đêm 7/1/1985)...Đúng như dự đoán, khi mặt trời vừa khuất bên kia dãy núi Dongrek. Đêm đen dần, hàng loạt quả pháo lại nổ tung cách chúng tôi không xa. Chúng tôi phải nằm và phải bò, mặc dù chúng tôi chưa bao giờ bước chân đến quân trường.
Tiếng gọi nhau xen lẫn với tiếng rít của pháo nghe rợn người. Chúng tôi lại đổ xô lên nhau mà thoát ra cổng chính. Tất cả 4,473 người chen chúc ra bằng một cánh cổng rộng không quá năm thước. Người ta chen lấn và đè lên nhau để tìm lối thoát. Có kẻ đã phá rào để thoát ra, hòa chung với dân Khmer đang di tản bên ngoài. Mặc dù lính Thái vẫn chưa cho vào đất họ, chúng tôi đã phải dìu dắt nhau mà chạy vì nhiều cụ già, em bé, nhất là các phụ nữ đã té hay bị xây xát trong khi thoát ra khỏi trại...."
~Trích bài viết của anh Lâm Quãn Nhân
Toàn bài viết được post ở đây
http://ttnbg.blogspot.com/2012/04/dongrek-january-1985.html
hay ở đây
http://landrefugee.blogspot.com/2010/11/bai-viet-cua-ong-lam-quan-nhan.html?utm_source=BP_recent
0 comments:
Post a Comment