Hôm đó trước khi trời tối hẳn chị và Đức lạc nhau trong rừng. Chị thấy Đức đi đàng trước với mấy người dắt đường rồi chị đi chậm quá vì đau hai bàn chân, nên không nhìn thấy họ nữa. Rồi para bắt chị.
Khi bị đem vô căn nhà tranh kia lính miên tra tấn chị, một tên quát tháo om xòm rồi dùng roi gân cá đuối quất chị hai cái vào lưng đau quá. Rồi một tên biết nói tiếng Việt tự xưng là cựu sĩ quan trong quân lực VNCH lấy súng lục dí vào đầu chị, dọa bắn làm chị kinh hãi quá tưởng mình đã ngủm rồi. Bọn chúng muốn bắt chị khai chị có phải làm gián điệp cho VC hay không.
Lúc ấy chị nghe tiếng Đức vang lên sau lưng nói là, em cũng ở đây, chị mới biết Đức đã bị bắt trước đem vào đây rồi.
Sau đó hai tên lính miên dắt Đức ra đi đâu không biết, một lát sau hai tên khác cũng dắt chị ra, đám lính này đứa nào cũng đeo súng AKA và lựu đạn đầy mình.
Hai tên lính đầu tiên dắt chị tới nhà kia để một mụ miên trẻ lột hết quần áo tìm vàng tiền, không thấy gì mụ cho chị mặc đồ lại. Nhưng mụ tịch thu một bộ đồ cũ rách là tất cả hành trang của chị.
Hai tên lính tiếp tục dắt chị đi nữa, ngang qua một cái nghĩa địa mồ mả ngổn ngang làm chị sợ quá, nhất là đêm đó không trăng sao trời tối trông cái nghĩa địa nó lờ mờ càng thêm kinh hoàng làm sao.
Đang đi bỗng chúng dừng bước rồi một thằng dí súng AKA vào đầu chị nói, mày có phải vixi không, nói thiệt không tao bắn bỏ.
Lúc này tức và tuyệt vọng quá chị quên sợ chị nói nó là, tôi nói thiệt không tin thì thôi, muốn bắn thì bắn đi. Rồi chị nhắm mắt lại chờ chết. Nhưng nó bỏ súng xuống rồi hai đứa lại tiếp tục dắt chị đi.
Thấy nó không bắn mình chị nghĩ chắc trước sau nó cũng bắn mình, rồi chị lại sợ lại, sợ tới nỗi bước đi không nổi mà khuỵu xuống làm hai thằng lính phải xốc nách chị kéo đi cho tới khi về tới nhà tù chúng mở cổng tống chị vào, rồi bỏ đi.
Sáng sau trong tù Nong Chan chị nhìn thấy Đức ngồi chung chỗ với mấy anh tị nạn kia. Đức nói tối qua para tra tấn Đức y như chị, và Đức bị đem vô đây mười lăm phút sau thì chị bị đem vô. Mấy anh kia nói tị nạn VN mình ai cũng bị para tra tấn ít nhiều trước khi bị đem vô đây nhốt.
Chị nghĩ trải nghiệm của chị nghe ghê thiệt nhưng sự thật ai cũng biết, nhất là em biết, đã có nhiều người còn gặp nhiều chuyện còn kinh khủng hơn chị nữa, phải không.
Minhkha
Khi bị đem vô căn nhà tranh kia lính miên tra tấn chị, một tên quát tháo om xòm rồi dùng roi gân cá đuối quất chị hai cái vào lưng đau quá. Rồi một tên biết nói tiếng Việt tự xưng là cựu sĩ quan trong quân lực VNCH lấy súng lục dí vào đầu chị, dọa bắn làm chị kinh hãi quá tưởng mình đã ngủm rồi. Bọn chúng muốn bắt chị khai chị có phải làm gián điệp cho VC hay không.
Lúc ấy chị nghe tiếng Đức vang lên sau lưng nói là, em cũng ở đây, chị mới biết Đức đã bị bắt trước đem vào đây rồi.
Sau đó hai tên lính miên dắt Đức ra đi đâu không biết, một lát sau hai tên khác cũng dắt chị ra, đám lính này đứa nào cũng đeo súng AKA và lựu đạn đầy mình.
Hai tên lính đầu tiên dắt chị tới nhà kia để một mụ miên trẻ lột hết quần áo tìm vàng tiền, không thấy gì mụ cho chị mặc đồ lại. Nhưng mụ tịch thu một bộ đồ cũ rách là tất cả hành trang của chị.
Hai tên lính tiếp tục dắt chị đi nữa, ngang qua một cái nghĩa địa mồ mả ngổn ngang làm chị sợ quá, nhất là đêm đó không trăng sao trời tối trông cái nghĩa địa nó lờ mờ càng thêm kinh hoàng làm sao.
Đang đi bỗng chúng dừng bước rồi một thằng dí súng AKA vào đầu chị nói, mày có phải vixi không, nói thiệt không tao bắn bỏ.
Lúc này tức và tuyệt vọng quá chị quên sợ chị nói nó là, tôi nói thiệt không tin thì thôi, muốn bắn thì bắn đi. Rồi chị nhắm mắt lại chờ chết. Nhưng nó bỏ súng xuống rồi hai đứa lại tiếp tục dắt chị đi.
Thấy nó không bắn mình chị nghĩ chắc trước sau nó cũng bắn mình, rồi chị lại sợ lại, sợ tới nỗi bước đi không nổi mà khuỵu xuống làm hai thằng lính phải xốc nách chị kéo đi cho tới khi về tới nhà tù chúng mở cổng tống chị vào, rồi bỏ đi.
Sáng sau trong tù Nong Chan chị nhìn thấy Đức ngồi chung chỗ với mấy anh tị nạn kia. Đức nói tối qua para tra tấn Đức y như chị, và Đức bị đem vô đây mười lăm phút sau thì chị bị đem vô. Mấy anh kia nói tị nạn VN mình ai cũng bị para tra tấn ít nhiều trước khi bị đem vô đây nhốt.
Chị nghĩ trải nghiệm của chị nghe ghê thiệt nhưng sự thật ai cũng biết, nhất là em biết, đã có nhiều người còn gặp nhiều chuyện còn kinh khủng hơn chị nữa, phải không.
Minhkha
0 comments:
Post a Comment