Cha Jean Houlmann tại Cư xá của Bệnh Viện Trại tị nạn đường bộ Site 2 south 1986 |
Cha đã đến với trại tị nạn đường bộ Việt Nam tại Site 2 south từ năm 1986....sứ mệnh của Cha rất đơn thuần...gần gũi với người tị nạn...lắng nghe ...xoa dịu những đau khổ của người tị nạn...Đặc biệt ngài chú tâm cho các trẻ em không thân nhân đi cùng, minor, hay mồ côi...
Lúc đầu ngài phải share đi chung 1 xe với cha Pierre Ceyrac...nhưng sau đó ngài tự túc và đi một mình bởi vì hai cha có những chương trình nghị sự khác nhau. Khác với mọi cha, Cha Jean chỉ focus vào trại Việt Nam mà thôi, Ngài dạy lớp Pháp văn , ngài ủng hộ những hoạt động của Liên đoàn hướng đạo trại, trường học của trại, chùa Phật giáo Khmer Krôm, chùa Vạn Hạnh, hội người Hoa, người Chàm, bệnh viện ... Thỉnh thoảng Cha dâng lễ đồng tế với các Cha khác vào những dịp lễ trọng mà thôi, hoặc khi Cha Pierre vắng mặt...Mục đích của Cha không phải vào trại vì cộng đồng công giáo hay nhà thờ Emmanuel, mà cha cố tình len lõi vào nếp sống thực tế hàng ngày của dân tị nạn...Ngài ăn và uống với mọi người....ai mời ngài dùng gì..ngài không bao giờ từ chối. Ngài thích bánh mì Việt nam ở trại mình...ăn với cá mòi trộn với ít hành củ và muối tiêu...Ngài thích cà phê "phin" của các quán trong trại và vào những buổi trưa hè, ngài thích 1 ly nước chanh xí muội với nhiều đá, hút thuốc đen của Pháp hiệu Gauloises...kẹt lắm ngài mới hút của Thái.
Cha Jean Houlmann dự tiệc sinh nhật của Lương Chương Thông. |
Dường như ngài trở thành một công chức làm việc trong trại...thứ hai tới thứ sáu...thậm chí luôn cả cuối tuần nếu Cha Pierre hoặc các cha khác không vào dâng lễ được...cứ mỗi sáng cha vào để dạy lớp Pháp văn, sau đó Cha đi thăm hội đòan hay thăm chùa , hay một gia đình nào đó...tới khỏang 2 giờ chiều , cha về nghĩ trưa tại cư xá bệnh viện, khỏang 3 hay 4 giờ chiều Cha lại xuống trại, lúc này lũ trẻ đã tan học và tụ tập quấy quít theo Cha, đứa thì bập bẹ vài câu tiếng anh, tiếng pháp học ở trường, đứa thì mắc cỡ nhưng cứ đi theo ngài như chừng coi chừng cái gì đó cho ngài...hay lắm lúc ngài dẫn cả bọn vào quán khao cho một chầu nước chanh xí muội...vui lắm. Những lúc đó nhìn Cha với những nếp nhăn của cuộc đời nhưng lúc nào ngài cũng nở nụ cười cả...bọn nhỏ còn đòi cha mẹ chúng làm sinh nhật và mời cha về nhà chúng....những lúc như vậy ngài đem vào vài hột gà luột, bánh mì Hamburger, sandwich, bơ, cheese , kẹo, bánh gateau...làm cho đám trẻ ngây ngất với những món Deluxe này...
Cha Jean Houlmann đang đãi các em Boy scout nước đá xí muội vào trưa hè |
Phần thưởng lớn nhất mà ngài tặng cho ai xứng đáng, hay ngài thích sau mỗi lần Ngài trở lại từ Pháp hay Thụy sĩ đó là một cái đồng hồ hiệu SWATCH a swiss-made watch , trông đơn giản nhưng rất elegant...như Cha Jean vậy.
Ngài ghé tai nói nhỏ," Cha sẽ ở lại trại đêm này để mừng Chúa Hài Nhi ra đời với tụi con..." . |
Rồi thời gian qua đi, trại tị nạn đường bộ được "tái sinh" thêm một lần nữa...các phái đoàn của các quốc gia đệ tam trở lại phỏng vấn thâu nhận người tị nạn. Cha Jean cùng các Cha khác làm việc không ngừng với những gia đình cá nhân bị khúc mắt, hay đánh rớt bởi các phái đoàn. Cha Jean thì lo các Hồ sơ đi Pháp, Thụy sĩ , âu châu...rồi ngay cả đi Mỹ , Canada, Úc đại lợi....hình như ngài có lobby rất mạnh , nhất là phái đoàn Hoa kỳ...case nào Cha nhận đưa lên cho JVA hay INS, thì hầu như ̣90 phần trăm sẽ được chấp thuận....
Người tị nạn còn thấy cha thỉnh thỏang ghé lại Ban Thai Samat để trò chuyện với các nhân viên di trú đang làm việc ở đó....Ảnh hưởng của Ngài rất mạnh nhưng không ai rõ từ đâu mà Cha Jean có được sự hậu thuẩn đó.
Dần dần người tị nạn lên đường định cư sắp hết trại...có thể nói chúng ta đã bỏ ngài lại đàng sau mình...và với ngài đó là một điều mong ước của ngài, những gì ngài đã làm cho chúng ta.....
0 comments:
Post a Comment