Showing posts with label Nong Chan Camp. Show all posts
Showing posts with label Nong Chan Camp. Show all posts

June 05, 2018

NW 82 and the "exposed sites" Nong Chan, Nong Samet, Phnomchat


Old event but interesting, just learned about from Washington Post. 

https://www.washingtonpost.com/archive/politics/1983/01/14/thailand-relents-allowing-resettlement-abroad-of-vietnamese-refugees/d75b981c-cb04-4492-a034-b389f68e0960/?utm_term=.ce1e93108c11

Thailand Relents, Allowing Resettlement Abroad of Vietnamese Refugees



After a year of lobbying by western governments and relief agencies, Thailand has relented on its policy of detaining more than 1,800 Vietnamese refugees in a squalid and dangerously situated camp on the Thai-Cambodian border as a deterrent to new arrivals.
In an interview, the head of Thailand's National Security Council, Squadron Leader Prasong Soonsiri, confirmed that the government has declared the Vietnamese eligible for resettlement abroad and has quietly begun allowing officials from the United States and other countries to process them for immigration.
Among the 1,890 detainees at the overcrowded camp, called NW82, are five Amerasian children fathered by Americans during the Vietnam War, U.S. officials said. Known as "land people" to distinguish them from the "boat people," the Vietnamese reached the Thai border by making a hazardous overland trip across embattled Cambodia.
To discourage others from making the trip and contributing to what Thai officials fear will be an "endless flow" of Indochinese refugees, the government since 1981 has practiced a policy it calls "humane deterrence," whereby arrivals from Vietnam and Laos are put into austere camps and denied eligibility for resettlement.
In the case of camp NW82, however, "it's been more on the order of inhumane deterrence," one refugee official said. Built for about 800 people, the camp, located 15 miles northeast of the Thai town of Aranyaprathet, has grown severely overcrowded as Vietnamese have continued to trickle in. In addition, refugee workers have complained of rampant disease, often insufficient food and water supplies, poor sanitation and occasional beatings and rapes by Thai guards.
Moreover, the camp, enclosed by a stockade of bamboo and barbed wire, sits in the middle of the Cambodian refugee settlement of Nong Samet, whose potentially hostile population of more than 40,000 is controlled by noncommunist Cambodian resistance groups opposed to the Vietnamese occupation of Cambodia.
Thai authorities have been sensitive about criticism of NW82, described by some visitors as more like a prisoner-of-war camp than a refugee facility. Last year a correspondent for the Asian Wall Street Journal was expelled for several weeks for writing about NW82, and in November Thai officials were angered when visiting U.S. Rep. Harold Sawyer (R-Mich.) deplored both the camp and Thai policy.
Sawyer called conditions at the camp "extremely poor" and said he would press for the release of the five Amerasians. He said he understood but could not accept the "humane deterrence" policy, adding, "I don't think Congress will accept it either."
Now, according to refugee officials, the change in Thai policy on the camp has put the onus on the United States and other western countries to take in the stranded Vietnamese.
"There is some worry now that the resettlement countries won't come through," one western official said. "It's the moment of truth. It's a question of putting their money where their mouth is."
Prasong said the government would close NW82 once the western countries had taken all the refugees deemed eligible for their programs. If any remain, he said, they will be put into the border camps among the Cambodians, where they are technically outside the responsibility of the Thai government.
Prasong said the policy shift affected only camp NW82 and that another 600 Vietnamese living at what relief officials call "exposed sites" along the border will have to stay where they are. The sites include hospitals at the Nong Samet and Nong Chan Cambodian refugee camps controlled by anticommunist resistance groups and the Phnom Chat camp run by the feared Khmer Rouge Communist guerrillas, who ruled Cambodia brutally until ousted by the Vietnamese four years ago.
Prasong insisted that the "humane deterrence" policy remains in force and said he does not expect the NW82 decision to bring a new influx of Vietnamese. He said that for the time being more than 7,000 Vietnamese boat people who arrived after the humane deterrence policy took effect would continue to be held at the Sikhui camp about 110 miles northeast of Bangkok, and more than 19,000 Laotian refugees would remain at the Na Pho camp in northeastern Thailand.
Prasong said that any new Vietnamese overland arrivals would be denied entry to Thai camps and would have to stay along the border with the more than 200,000 Cambodian refugees living there.
"If the Vietnamese want to resettle in a third country, they should go by orderly departure," he said, referring to the U.N.-sponsored program to fly out Vietnamese emigrants from Ho Chi Minh City. "Why should they risk their lives by walking across the country or sailing in the sea?"
Prasong said the Thai policy has cut arrivals of Vietnamese boat people in Thailand by 50 percent. But it apparently has had no discernible effect on arrivals of "land people," who continued to appear at the border at the rate of 60 to 80 a month last year while the policy was in force.
"People will continue to come; that's a fact of life," said a U.S. official. "Hopefully the number will be small and acceptable to the Thais."
He said he feared that a large new influx might cause the government to reconsider its relaxation of the policy, foreclosing the prospect of extending eligibility for resettlement to other refugees now stuck in limbo in "humane deterrence" camps.
Since the Thais gave foreign embassies permission last month to start screening the Vietnamese at NW82, officials from the United States, Australia, Canada, Malaysia and Finland have begun interviewing them, and France, West Germany and Denmark have agreed in principle to take some in, refugee sources said.

March 27, 2015

Hồi Ký của chị Minh Kha - Nhân viên JVA, INS

Chị Minh Kha nhớ lại nhưng người từng làm việc  cho dân tị nạn, xin đăng lại đây vì có thể là những
Anh John Whysham
thông tin bạn bè tị nạn ngày xưa muốn tìm.

************

Trong thơ này chị sẽ dài dòng giải thích để em biết ai là ai trong mỗi tấm hình, để bổ xung cho các chú thích chị đã viết kèm theo từng hình đã ra bưu điện gửi em hôm nay.

A. NHỮNG NGƯỜI LÀM VIỆC:

1. Về các tị nạn NW82 volunteer làm việc cho JVA:
Có chắc hơn 20 các anh chị ra làm thông dịch viên và các việc khác cho JVA, không nhớ chính xác tất cả bao nhiêu người và không nhớ hết tên của từng người.

2. Về các tị nạn NW82 volunteer làm việc cho INS:
Chỉ có 6 người làm thông dịch viên cho INS: anh Sanh, anh Tuệ, anh Ngôn, anh Long-Vy, anh Bách và Minhkha, tức là chị.

Bốn anh Sanh, anh Tuệ, anh Ngôn, và anh Long-Vy KHÔNG là tị nạn NW82, không nhớ mỗi người đến từ trại nào, mà đến NW82 cùng JVA Team để thông dịch cho INS ngay từ ngày đầu khi JVA đã hoàn tất preliminary screening và INS bắt đầu xuống NW82 phỏng vấn tị nạn.
Anh Bách và chị là hai tị nạn duy nhất của NW82 làm việc cho INS.
Những tấm hình chị có đã chụp đầy đủ tất sáu thông dịch viên này, nhưng rải rác trong nhiều tấm khác nhau, không có tấm nào chụp chung đủ sáu.

3. Về các nhân viên JVA xuống làm việc ở trại NW82:
Có rất nhiều các anh chị là nhân viên JVA, người Mỹ có, người Việt có, nhớ được một chị tên Nina người Lào lai Việt biết nói tiếng Việt, không có hình nào của chị cả. Không nhớ nhân viên JVA có tất cả bao nhiêu người và không nhớ hết tên của từng người. Chắc cũng khoảng ít nhất 10-15 người.

Sau khi tị nạn cuối cùng của NW82 được phỏng vấn rồi, JVA không xuống NW82 nữa, rồi tất cả sáu thông dịch viên cho INS không đi Panatnikhoum để chờ đi Bataan, mà họ phải tiếp tục làm việc cho JVA sáu tháng xong đi thẳng qua Mỹ, làm việc ở office tại Bangkok dưới ông Chris ??? JVA Supervisor (không có hình).

Các tdv là nhân viên làm việc có lương tượng trưng, được JVA "mướn" làm việc cho họ và cho cả INS.

Đôi lúc INS đi xuống mấy trại đường biển thì JVA với vài tdv phải đi theo làm việc. Cũng vậy, đôi lúc JVA đi xuống Panat thì vài tdv cũng đi theo làm việc. Các tdv không đi theo thì ở lại làm việc tại Bangkok. Chị luôn xin đi theo mỗi lần JVA xuống Panat, để gặp lại bạn bè và ... chụp hình làm kỷ niệm.

Chị Pat ??? mới đầu là nhân viên JVA thường, sau này trở thành field team leader thay thế anh David ??? (không có hình) một khi NW82 đã giải quyết xong và anh David nghỉ làm.

Đây là lý do tại sao có 2 tấm hình của Jim và Jill nhân viên JVA với anh Bách và chị chụp tại chợ trời Bangkok, và 2 tấm khác nữa của một nhân viên JVA không nhớ tên, với anh Bách, anh Sanh và chị chụp tại bãi biển Pattaya khi đi chơi cuối tuần.

Đây cũng là lý do tại sao có 2 tấm hình của 2 nhân viên INS lại được chụp tại một trại đường biển kia, không nhớ trại ấy tên gì.

Chị Mai-Khôi (vợ của  Michael Eiland)
Trong hình:
Chị Mai-Khôi (chị là vợ ông Michael Eiland, nhân viên US Embassy tại Bangkok)
Chị Pat ???
Chị Sil ??? (chị là vợ ông Bob ???, nhân viên US Embassy tại Bangkok. Ông thỉnh thoảng xuống Panatnikhoum.)
Anh John Whysham
Anh Jim ???
Chị Jill ???
AnhPaul Tribble
Anh Doug ???

Như vậy có hình của 8 nhân viên JVA, nhớ được tên.
Có hình của 2 nhân viên JVA, không nhớ tên.

4. Về các nhân viên INS đã xuống trại NW82 interview tị nạn:
Có 6 hay 7 nhân viên INS, không nhớ tên người nào cả trừ một bà tên Sandy, hình như mình bà ấy là đàn bà còn mấy người kia toàn là mấy ông.

Trong hình:
Ông ???/??? Ông này đã xuống NW82 interview tị nạn.
Bà ???/??? Nếu chị nhớ không lầm thì bà này không có xuống NW82 interview tị nạn.

B. NHỮNG TỊ NẠN NW82 và NHỮNG TỊ NẠN TỪ CÁC TRẠI KHÁC DỌC BIÊN GIỚI.

Những hình chụp ở Nhà Thương Nong Chan và những hình chụp ở Panat lẫn lộn hai nhóm tị nạn này.

Note: Hưng sẽ thấy hình chụp ở Panat đánh dấu số # 28 là một hình đặc biệt vì phía sau lưng có ghi chú bằng tay của anh Minh tặng cho chị.

Ai là người cầm máy hình chụp các hình thì chị chịu thua không nhớ nổi, lúc là chị, lúc là người này người kia, toàn là tị nạn hay nhân viên JVA mà thôi.

Nhân viên JVA John Wysham lần cuối nói chuyện phone với chị 1995-96 thì đang làm nhân viên ngoại giao cho một US Embassy nào đó, không biết nay còn làm không. Hơi tế nhị, có nên post hình của ông ta không là do em quyết định.

Chị dài dòng giải thích để em biết ai là ai trong mỗi tấm hình. Có thắc mắc gọi chị.

Thân ái, Minhkha

-------------------------------------------
Thời gian đầu sang Mỹ chị còn gặp lại khoảng 20 người quen ở NW82. Nay đã mất liên lạc hết, mỗi người đi một phương. Ở San Jose có anh An, hình như là Trần Tú An làm ở tòa soạn Thằng Mõ, anh lấy tên Mỹ là Andy, tháng tám 2010 chị còn nói chuyện qua điện thoại. Anh ấy ờ tù Nong Chan chung với chị và cùng sang trại NW82. Nếu Hưng liên lạc được với anh ấy thì sẽ biết thêm nhiều anh chị khác nữa vì anh An vui vẻ và giữ liên lạc nhiều với bạn NW82. Vấn đề là không biết anh ấy và các người kia có muốn nhắc lại chuyện xưa không, vì như em biết có nhiều người không muốn nói tới nữa về phấn ấy của cuộc đời mình. Anh An có ông anh em cột chèo là anh Hoàng cũng ở tù Nong Chan, và thêm một ông anh em cột chèo nữa gặp lại ở nhà thương Nong Chan vào cuối tháng 11 năm 1981 khi từ nhà tù tụi chị được chuyển qua nhà thương, sau đó mới được chuyển qua NW82. Ông này là anh Toàn, tức là Đàm Trọng Toàn cựu đại úy nhảy dù sau này làm trưởng ban đại diện tị nạn NW82.


Các nhân viên JVA từ Bangkok xuống cũng khoảng chục người, có anh David ? , chị Pat?; chị Jill? , anh Jim?, anh Doug?, anh Paul Triblle, và anh John Whysham, Còn mấy anh chị người Mỹ nữa mà quên mất tên rồi. Có chị Nina?, người Việt lai Lào; có chị Sil ? người Việt lai Miên, chồng chị Sil là ông Bob người Mỹ thỉnh thoàng xuống NW82; có chị Chấn Eiland là vợ của ông đại tá Michael Eiland nghe nói lúc đó ông ta làm Coordinator cho tất cả các trại tị nạn đường bộ ở biên giới Thái Lan. Chị Nina cũng có chồng người Mỹ, tất cả mấy ông chồng người Mỹ này đều nói tiếng Việt rất rành và đều làm ở US Embassy ở Bangkok. Sau khi sang Mỹ chị giữ liên lạc với Paul Tribble và John Whysham và Chấn EIland một thởi gian rồi mất liên lạc với mọi người. À, còn một anh chàng trẻ tuổi Việt nữa tên là Kiệt cũng là nhân viên JVA.


Thơ dài rồi, hẹn thơ sau.

Minhkha

March 06, 2015

Hồi Ký chị Minh Kha - Hình ảnh 26-41


Chị Minh Kha trong những ngày còn lại đã soạn những bức ảnh thời tị nạn để gởi lại đây. Những tấm hình chị nói không ý nghĩa với nhiều người, nhưng vô giá với chị, và có thể là kỷ niệm quý báu của ai đó. Xin post lên đây để mọi người cùng coi.

(Hình đánh số thứ tự, với chú thích của chính chị viết trong tờ note ngay phía dưới hình.)




#26 các bạn là ai?

#27  các bạn là ai?

#29: 

#30 : Văn phòng JVA

#31

#32: các bạn là ai?

#33: các bạn là ai?

#34

#35: các bạn là ai?

#36

#37: các bạn là ai?

#38: các bạn là ai?

#39: các bạn là ai?

#40

#41



Hết


February 28, 2015

Hồi Ký chị Minh Kha - Hình ảnh 10-25

Chị Minh Kha trong những ngày còn lại đã soạn những bức ảnh thời tị nạn để gởi lại đây. Những tấm hình chị nói không ý nghĩa với nhiều người, nhưng vô giá với chị, và có thể là kỷ niệm quý báu của ai đó. Xin post lên đây để mọi người cùng coi.

(Hình đánh số thứ tự, với chú thích của chính chị viết trong tờ note ngay phía dưới hình.)


#10


#11:

#12

#13

#14

#15

#16

#17

#18: Các bạn là ai?

#19: Các bạn là ai?

#20: Các bạn là ai?

#21: Các bạn là ai?

#22: Các bạn là ai?

#23: Các bạn là ai?
#24


25: Các bạn là ai?

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Best WordPress Themes